 |
THƠ
VĂN |
Thơ Hoài Bảo Anh Thư
(1)

|
Xưa Em Là...
Xưa em là phiến đá
Gục chết trên cánh gầy
Anh làm thân tùng cội
Chở che sợ gió lay
Xưa em là chim hải
Tìm chỗ đậu muôn trùng
Anh làm thân hải đảo
Đón đợi với bao dung
Xưa em là cỏ úa
Ngủ quên ở bên đường
Anh mang hồn mưa nhẹ
Rót vào giọt yêu thương
Xưa em là ốc đảo
Vương vất ở bên ghềnh
Anh làm cơn sóng nhỏ
Ru em tiếng lênh đênh
Xưa em là bóng đêm
Yên ngủ đã bao năm
Anh thắp hồn em dậy
Bằng nến sáng chung quanh
Xưa em là rông biển
Sóng đưa đẩy nổi trôi
Anh làm thân cát trắng
Cho em cả cuộc đời....
Hoài
Bảo Anh Thư |
|
|
Nhớ Tháng Tư
Anh hỡi tháng tư trời có còn mưa
Bài học nào lỡ dở cuộc đẩy đưa
Anh có hiểu ngôn từ mình ủ ấp
Là di tích của một đời sống xưa?
Anh thấy không tháng tư mùa nghiêng ngả
Hoa của trời nở những nụ rất riêng
Và anh thấy giọt mưa buồn rất buốt
Về ướt tâm anh trao chút ưu phiền
Em tuổi lớn bước vào đời ngơ ngẩn
Nhớ được chi ở vạn cuộc phù vân??
Xa quê nhà em hiểu nghĩa chờ trông
Tháng tư vội cùng thời gian rất lặng
Em còn biết vào những đêm rất vắng
Tiếng sóng về gõ nhức trí xa xăm
Nhớ tháng tư tuổi mới lớn xa quê
Biển ùa khóc với em đêm di biệt
Anh, tháng tư, và những điều tìm kiếm
Có nghĩa gì ở môi mắt gọi tên
Xa quê nhà em còn mãi nổi niềm
Giữa đêm vắng sóng đêm trao tiếng nấc
Và anh nhỉ mưa trời cùng gió bấc
Trời trở đêm giấc đã ngã buốt tay
Tháng tư em ngồi nhớ ánh trăng gầy
Tưởng quê cũ lặn trong vầng nguyệt lã. . .
Hoài
Bảo Anh Thư
|
EM CÓ MƠ
Anh hỏi em mơ gì trong cuộc sống
Lại gần đây em sẽ nói anh nghe
Sống là mơ và mơ để mà sống
Cuộc sống nào không đượm những ước mơ ?
Nhớ đến thuở còn mười một mười hai
Mơ một lần đi vạn nẻo quê hương
Hồn lâng lâng trong tiếng sáo ban chiều
Lòng rực rỡ như lúa vàng rộ chín
Rồi đến tuổi mười ba mười bốn
Nhìn quê hương trong khói lửa điêu linh
Em mới thấy cuộc đời không còn mộng
Nhưng vẫn hoài ôm ấp một giấc mơ
Tuổi mười lăm mười sáu ngọt trăng tròn
Xa quê hương em mơ một ngày về
Tuổi thanh xuân chẳng thiếu nụ cười
Để một lần đi tìm lại ánh tương lai
Mười bảy tuổi lớn lên trên đất lạ
Nhưng vẫn còn mơ mộng một tình yêu
Thiết tha như ánh nắng nhỏ buổi chiều
Dịu dàng như cánh hoa vừa hé nhụy
Và bây giờ từng ngày lê đất khách
Bao năm rồi vẫn lặng lẽ qua đi
Đời đơn côi nhưng vẫn ước mơ nhiều
Bao nỗi nhớ hồn gởi về quê cũ
Hỏi đi anh em còn mơ gì nữa
Lại gần đây em sẽ nói anh nghe
Sống là mơ và mơ để mà sống
Em muôn đời sẽ sống bằng ước mơ. . .
Hoài
Bảo Anh Thư
|
|
|
Tình ta là Gợn sóng buồn
Em ở phương trời có nhớ không?
em có thương anh thổn thức lòng
gọi gió trời mây, sông gợn sóng
anh đứng bên này cuối góc sông
nhìn dáng em nghiêng sánh với chồng
chúc em hạnh phúc duyên tình mới
chúc rằng em sẽ mãi mãi vui
chỉ mong Phụ, Mẫu được mỉm cười
chiều xuống hàng dương rũ ánh hồng
nắng chiều vàng vọt trong hoang vắng
ngẫm nghĩ cuộc đời như chữ không
giờ đây ngăn cách những phương trời
khi gió đông về buốt lạnh thêm
dù thương dù tiếc, duyên đà lỡ
dù cho lệ chảy ướt quanh rèm
anh trách cuộc đời, không trách em!
Ngắm ánh trăng sao, lòng anh khóc
hồn anh tơi tả, tim tan nát
mắt em nhỏ lệ bởi vì đâu?
anh lặng người đi lúc em sầu
ẩn hiện sông buồn bóng của hai
khe khẽ sáo diều đâu vọng lại
nắng nhuộm tóc vàng, nhuộm cả vai
từng nhánh thùy dương đổ bóng dài
em ở xa rồi, duyên tình mới
anh khóc tình mình, khóc dở dang
hẹn hò, hò hẹn giờ hai ngã
hai kẻ phương trời mãi ngóng trông
gió gợn từng cơn, sông gợn sóng
em đứng bên kia thổn thức lòng
anh đứng bên này một góc sông
gợn sóng từng cơn, duyên tình khóc. . .
Hoài Bảo Anh Thư
|
NGẠI NGẦN
Quen anh em
biết hẹn hò
Yêu anh em biết làm thơ lần đầu
Em đang ướt giọt phân vân
Trao anh dòng chữ ngại ngần thương yêu
Quen anh em biết mộng mơ
Hắt hiu phố nhỏ, mong chờ luyến lưu
Em nhìn gợn sóng buồn tênh
Ngọn mây trắng trải mông mênh đợi chờ
Quen anh em biết vẩn vơ
Chờ mong biết đến bao giờ nhớ thương
Thật thà em ngỡ tình nồng
Trông chờ bở ngỡ tình hồng chơi vơi …
Hoài
Bảo Anh Thư |
|
|
VẮNG BÓNG
MỘT NGƯỜI
Chiều Cali,
chiều buồn trống vắng
Nắng Cali, sợi ngắn sợi dài
Gặp nhau trong cõi xa xăm
Gió buồn sóng vỗ âm thầm gọi tên
Biển Cali, một trời hiu quạnh
Gợn mây buồn giăng dặm lối về
Dư âm vắng bóng người ơi!
Biển buồn biển gọi, gió mây mấy mùa…
Hoài
Bảo Anh Thư, 22.04.2002
|
BIỂN NHỚ
Chiều hôm
nay em về ngang phố biển
Chợt thấy lòng buồn vời vợi mông lung
Sóng vỗ nhịp nhàng vang tiếng nhớ thương
Cuộc tình đầu vẫn mãi xôn xao
Đường lộng gió tim buồn từng nhịp thở
Cơn nước dạt dào tóc xõa buông lơi
Dấu chân em bước qua vùng cát trắng
Nơi một lần mình đã hẹn hò nhau
Chiều mùa thu bàng hoàng cơn mưa đỏ
Giọt nước ngọt ngào sao mắt em cay?
Đời thơ dại em một lần chờ đợi
Ngẩn ngơ nhìn hạnh phúc quá tầm tay
Ngày tháng ơi có bao giờ trở lại
Mong ưu sầu đừng lạc bước chân quen
Nhớ nhung đừng đầy đời sống mênh mông!
Chiều nay về em khơi đời biền động
Của một thời để nhớ để thương …
Hoài
Bảo Anh Thư
|
|
|
YÊU MẸ
-
tặng Mẹ yêu dấu
Con yêu mẹ nơi khoảng
trời tang tóc
Yêu vô cùng thân mẹ gánh đớn đau
Con biết mẹ thương con vô bờ bến
Cắn lấy gian nan khốn đốn nhọc nhằn
Con yêu mẹ nơi khoảng trời nhung nhớ
Con nhỏ dại chưa thấu chi mọi sự
Phải ra đi giữa biển đời lớn rộng
Để mẹ chiều ra đồng ngóng với trông
Con yêu mẹ nơi khoảng trời xa vắng
Chiều nhớ thương, mẹ bật tiếng khóc hờn
Đêm khuya khoắt mẹ giật mình trở giấc
Thao thức nhìn đêm tối đếm thời gian
Con yêu mẹ nơi khoảng trời ao ước
Vẫn mong con ngày được rạng tương lai
Cho mẹ bớt nghe lòng đau tức tưởi
Nở nụ cười ngọt lịm những thương yêu
Con yêu mẹ nơi khoảng trời kỷ niệm
Mẹ của con không son phấn kiêu sa
Mẹ thiết tha như suối mát ngọt ngào
Con yêu mẹ chữ hiếu nào cho đủ ?
Con yêu mẹ nơi khoảng trời diệu vợi
Hằng đêm về con cầu xin Thượng Đế
Cho mẹ yêu bớt những nỗi nhọc nhằn
Cho đêm xuống mẹ yên bình giấc ngủ...
Lê
Trần Diệu Hạnh
Tri ân Từ Mẫu - Tháng 5/2002
|
MÙA QUA MÙA
Có một
thời em yêu cánh phượng hồng
Và một thời em yêu không dám ngỏ
Cánh phượng hồng ép vào trang giấy trắng
Và tình yêu giờ thoáng đã bay xa
Ai cũng có một mùa thu xa vắng
Lá bên đời, màu hoa vàng một đóa
Trong nỗi nhớ thiết tha buồn man mác
Kỷ niệm sầu đếm màu lá thu rơi
Cơn bão mùa đông, bão màu tuyết trắng
Sưởi ấm lòng, thắp ngọn nến tình yêu
Gió đông về hay gió bão phương xa
Như người đi mang cả trời thương nhớ
Nắng xuân về, mộng đôi tà áo lụa
Hoa quỳnh xưa đâu một mùa bông trái
Hương bưởi sau nhà, ngan ngát thơm đưa
Nổi nhớ yêu lòng ai dễ chóng phai?
Hoài
Bảo Anh Thư - 4.22.02 |
|
|
CHO NHAU MỘT LẦN
Ta gặp em
giữa đêm buồn vô tận
ánh đèn mờ. tiếng nhạc. áo hoa
duyên cớ nào, thắm nỗi nhớ trong tim?
ta nửa đời mang vạn ngàn đau đớn
gợn mây buồn như khói tỏa chiều xưa
ngón tay em, vĩ cầm đời âm nhạc
của nốt rung. nốt chuyển. nốt nhiệm mầu
tìm đến nhau, thành khẩn chốn thiên đường
để một lần chăn gối lẩn cùng nhau
cho ta yêu em bất tận đất trời
cả một đời dang díu rất mong manh
cho hơi thở trong veo màu kỷ niệm
nhớ môi chờ, che đậy những men cay
mùi son phấn lẩn trong đời dỉ vãng
màu áo vàng, chết lịm cõi tình xưa
vàø tội nghiệp mùa sương mù đi mãi
hạnh phúc tràn đầy sợi giọt long lanh
cho nắng hồng ánh sáng buổi sớm mai
cho lãng mạn bài thơ ta bay nhảy
ta về go,õ cửa hoa mùa bông trái
ta là ta một đời không trọn vẹn
chỉ một lần ta đến để yêu em
Hoài
Bảo Anh Thư
|
EM MUÔN ĐỜI
VẪN THẾ
Anh nói em
nghe những điều rất cũ
Kiếp người loanh quanh hạnh phúc, khổ đau
Giòng sông chảy mãi không thấy bến bờ
Về chiếc lá rơi một mình lạnh giá
Hay đợi chờ một ngày trăng đến muộn
Và mang theo những giông bão của đời
Trong nỗi cô đơn số kiếp làm người
Vẫn còn lại chút hương thơm hạnh phúc …
Em mãi nhớ vầng trăng cũ ngày xưa
Dòng sông dài tuổi nhỏ đã đi qua
Những bông hoa rơi rụng mùa kỷ niệm
Và trên lá đọng sương mù tăm tối
Khi chưa phân biệt hạnh phúc, khổ đau
Chưa biết bên bờ của dòng sông chảy
Duy một điều em biết rằng rất rõ
Tận trong anh muôn đời em vẫn thế …
Hoài
Bảo Anh Thư |
|
|
TÌNH VỀ RẤT
VỤNG
Sương đêm
xuống thẫn thờ muôn thuở
Sao trên trời lơ lửng ngập hồn em
Trăng nước mơ hồ, tình em thơ dại
Ngọn cây buồn ủ rũ xót xa
Lá vàng rơi mang nỗi sầu vô tận
Mây âm thầm em mòn mỏi nhớ thương
Mưa ngâu qua, giờ lá vàng hết rụng
Tóc hương nồng, tóc xõa tuổi bình yên
Tuổi học trò có bút viết hương thơm
Trang sách trắng, màu mực còn rất vụng
Chữ nghĩa này em học suốt đèn chong
Để mắt nâu em chan chứa ưu sầu
Rồi một sáng mưa về ngang lối nhỏ
Hoa đào rơi vương vấn nhớ ai
Em bỡ ngỡ bước chiều đôi mắt lạ
Và cây cỏ thì thầm như mở hội
Rồi từ đó em tập tành mắc cỡ
Em tập quên sách vở ngoan hiền
Tình khép nép mắt hẹn hò rất vội
Dáng ngọc ngà, giờ trường lớp thênh thang
Đêm hôm này, đêm trời ngôi sao sáng
Bài vỡ lòng em tính chuyện nhớ thương
Bút mực xanh, bụi phấn hồng đôi má
Trang sách lật kéo tình về rất vụng …
Hoài
Bảo Anh Thư
|
TÌNH THÁNG HẠ
Tình tháng
hạ nên tình ừ rất lạ
Cũng thẹn thùng đôi mắt ngó vu vơ
Cũng e ấp tình yêu trao rất vội
Và bối rối nên lời trao chưa trọn
Tình tháng hạ nên tình ừ rất lạ
Cũng nồng nàn như ánh nắng chứa chan
Cũng thiết tha như ngọn gió lùa
Nên lãng mạn ru tình trong ánh mắt
Tình tháng hạ nên tình ừ rất lạ
Cũng mơ nhiều, cũng mộng dệt tương lai
Cũng nhớ thương ray rứt lúc chia lìa
Cho mát ướt, em yêu tình tháng hạ
Hoài
Bảo Anh Thư |
|
|
NỤ HỒNG CHO EM
Em có thấy
những nụ hồng trước ngõ
Như tình mình - đẹp lắm phải không em ?
Hoa rạng rở như người anh yêu dấu
Hoa nồng nàng như ngày anh có em
Anh trao em những nụ hoa tình tự
Một tình yêu nồng hoa nở sớm mai
Thơ văn anh dẫu không vần không điệu
Ngôn từ anh mãi hai chữ "YÊU EM"
Anh ôm ấp nụ hoa đời ân ái
Tưới tình yêu qua hơi thở hồn anh
Với những gì rất thật tự trái tim.
Anh sẽ dành và cho em tất cả
Anh ấp yêu vườn hồng em trước ngõ
Đóa hoa tình sáng rực rỡ yêu thương
Anh - người nông gia vườn hoa tình ái
Em - nụ hồng muôn đời trong dấu yêu ...
Hoài
Bảo Anh Thư - 4.2002
viết thay cho một người
|
NGÀY DALAT
Tôi về thăm
Dalat chiều tháng ba nắng nhẹ
Thành phố đón chào, ríu rít tiếng chim ca
Nụ cười xưa hiền, chị tôi vẫn đó
Rất ngọt ngào như rực nắng ban mai
Ôi thành phố, hoa mimosa vẫn nở
Đồi gió cao xanh ngắt tiếng thông reo
Hồ Than Thở chiều chiều nghiên bóng nhẹ
Thác Cam Ly cuồn cuộn nước theo giòng
Thung lũng Tình Yêu ngập đón tình nhân
Tôi theo chị, phố Hòa Bình đêm lạnh
Con đường khuya nhắc chuyện ngày xưa
Sương đẫm ướt như gợn lòng dĩ vãng
Ánh đèn khuya sẽ sáng đến ngày mai
Tôi với chị nỗi nhớ thương giờ đã gặp
Dù một ngày tôi sẽ rời xa chị
Những ngọt ngào xin để lại sau lưng
Thành phố mưa bay với thông reo đồi gió
Vẫy tay chào tạm biệt thân yêu …
Hoài
Bảo Anh Thư |
|
|