Tùy bút khi trời không mưa,
Cali trời chẳng chịu mưa. Saigon ngày xưa mưa nhiều, hỡi
Saigon có còn mưa ? Và mưa như ngày nào ?
Em,
Trời Cali
tháng 6 và tháng 7 không có mưa, anh thèm những cơn mưa
rào của ngày xưa, của Sài Gòn chúng ta. Khung trời cũ mà em đã
kể về những bài tình ca mưa mà em thích, trong đó là bài tình
ca "Il pleut dans ma chambre"
của nhạc sĩ Charles Trenet, mưa rơi rỉ rả, mưa
buồn hiu hắt thấu nỗi lòng bên tiếng hát từ đĩa nhạc
của ngày xa xưa, của kỷ niệm nào. Em còn nhớ không ?
|
"Il pleut dans ma chambre
J'écoute la pluie
Douce pluie de septembre
Qui tombe dans mon lit
Le jardin frissonne toutes les fleurs ont pleuré
...
Pour la venue de l'automne
Et pour la fin de l'été
Mais la pluie fredonne
Sur un rythme joyeux
Tip et tap et tip top et tip
Et tip tip et tip
Et tip top et tap..." |

|
http://www.paroles.net/chanson/15958.1
"Il pleut dans ma chambre"
của nhạc sĩ Charles Trenet
http://www.truveo.com/il-pleut-dans-ma-chambre |
Những
cơn mưa đêm cho trời mát lạnh và với anh mỗi khi trời
Cali có mưa, hình như anh chỉ van xin trời cho cơn mưa đêm
để hồn như nỗi nhớ. Hôm qua thi sĩ Hoàng Ngọc Liên
gửi đến anh email thăm hỏi. Hoàng Ngọc Liên có 4 câu thơ
gây nguồn cảm tác cho nhạc sĩ Mạnh Phát làm nhạc:
"Em đi pháo đỏ lên màu mắt
Tình cũ, thề xưa, lỡ hẹn rồi
Phố vắng như hồn anh giá lạnh
Gió vàng tâm sự nhớ thương thôi!
(thơ Hoàng Ngọc Liên)
|
Mưa khuya hắt hiu xuyên qua mành, tình ngăn cách rồi.
Đêm qua trắng đêm mơ thương hình bóng cũ xa xôi
Em ơi! bước đi xa nhau rồi ngày vui đâu còn,
đèn vàng nhòa sương chưa tắt,
khu phố xưa lạnh buồn tênh.
Hôm em bước lên xe hoa thềm nhà tươi pháo hồng
Em ơi! pháo vui như vô tình xé nát tim anh.
Bao nhiêu ước mơ nay phai tàn,
Tình ôi phũ phàng,
một ngày dù duyên chưa thắm,
chuyến đò xưa sao nỡ quên!
Thương còn thương những chiều đời chưa biết nhiều,
nghẹn ngào nhìn nhau không nói.
Yêu còn yêu tiếng cười, ngày mới quen nhau,
ngỡ ngàng tình trong mắt sâu.
Mưa khuya hắt hiu xuyên qua mảnh hồn đơn giá lạnh
Em ơi phố khuya bâng khuâng sầu buốt giá tim anh.
Hương xưa ái ân theo êm đềm vàng trăng giãi thềm.
Từng giờ buồn trông phố vắng, thắm hình em qua bóng đêm"
|

http://nghenhac.info/nhacvietnam
(Phố vắng em rồi, Mạnh Phát)
|
"Phố vắng em rồi" là bài ca mà anh rất thích vì
nó như chuyện xưa của chúng mình, để tâm tư theo làn
nhạc:
Trong kỷ niệm như vậy, nhạc sĩ Lam Phương cũng có nhạc phẩm chúng ta đều
thích. Nó như điềm báo trước, predestiner chuyện của chúng
mình, sau này anh tình cờ quen biết tác giả của ca khúc này.
Anh nghĩ chính nhờ bao nhiêu công trình đóng góp của
những người nhạc sĩ để chúng ta thăng hoa đời sống
tinh thần, dùng âm nhạc chia sẻ điều vui nỗi buồn trong
cuộc sống này:
|

http://www.esnips.com/doc
(Phút cuối, Lam Phương)
|
"Chỉ còn gần em một giây phút thôi.
Một giây nữa thôi là xa nhau rồi.
Nguời theo cánh chim về vui với đời
Để lại thương nhớ cho kiếp đơn côi.
Núi đồi lồng lộng chiều mưa nhớ ai.
Biển xanh vẫn xanh nguời đi sao đành.
Để trong giấc mơ hồn anh thẩn thờ.
Em ơi bao giờ mới đuợc gần nhau
Biết chi một đêm
tha thiết chi một đêm
rồi xa nhau ngàn trùng.
Lệ này cho em hay lệ này cho anh
khi mộng uớc không thành.
Ngày buồn còn bao lâu hay muôn đời nuối tiếc
đêm cuối cùng bên nhau,
biết em sẽ buồn vì thuyền anh không rời bến,
biết em sẽ buồn vì mình chẳng có ngày mai.
Nếu ngày nào tình ta đã phai.
Ngày vui của em cùng ai trên đời.
Là hôm tiễn anh về nơi cuối trời.
Em ơi bao giờ nhớ thương này nguôi."
|
Khi người con gái đi lấy chồng, người bạn nam còn lại bỗng bơ vơ, hụt
hẫng để
những nghệ sĩ ghi dấu ấn vào văn chương hay âm nhạc,
nghe lại nhạc cũ đưa ta về với không gian xưa, không còn
nữa, em thấy không có bao nguồn thơ nhạc của nuối tiếc
thầm. Nếu có trách, chỉ trách nhẹ nhàng qua thi ca hay âm
nhạc ? Kỷ niệm như nghe thổn thức, chút gì đó cô liêu
qua bài nhạc "Tương tư 4" của Mặc Thế Nhân, phổ
từ thơ Cung Trầm Tưởng:
> |
"Phải
chi em đừng có chồng và anh còn đơn côi
Thì giờ đây em đâu buồn, anh đâu sầu, đâu lo lắng, đâu
phân vân
Chiều qua ru em ngủ, chiều nay em theo chồng
thế hỏi lòng có buồn không?
Tiếc thương
cũng rồi, đành thôi ván đóng thuyền
Còn đâu ước
mơ gì cũng thế
Nhưng lỡ yêu
rồi, em ơi biết bao giờ
lòng mới quên
được người xưa, hỡi em?
Phải chi em
đừng có chồng và anh không là riêng ai
Thì ngày nay
duyên đôi mình không âm thầm
không xa cách,
không đau thương
Lòng anh không
than thở, lệ em không chan nhòa,
những khi mình
đến tìm nhau
Tiếc thương
cũng rồi, đành thôi ván đóng thuyền
Còn đâu ước
mơ gì cũng thế
Nhưng lỡ yêu
rồi, em ơi biết bao giờ
Lòng
mới quên được người xưa, hỡi em?"
|

http://www.nhaccuatui.com
(Tương tư 4, Mặc Thế Nhân)
|
Mỗi người nam cho tiếng
lòng "phải chi" vì một liên hệ không trọn vẹn
nào đó. Trong thoáng suy tư như vậy, hình như anh trầm ngâm
trong sự đồng cảm tương tự.
"Phải
chi em đừng có chồng ?
Anh van nắng
sớm ươm hồng đôi môi,
Muôn hoa đua
nở nơi nơi,
Xin tia nắng
sớm nhạt soi má đào .
Phải chi có
phép nhiệm mầu ?
Anh xin hóa phép
trăng sao sáng ngời,
Thiên thần
tinh tú gọi mời,
Thiên thai
giấc mộng em đời bên anh.
Phải chi
tạo hóa, cao xanh
Muôn chim vui
hát trên cành yêu đương ?
Cho em dạ khúc
uyên ương,
Vạn viên
ngọc quý lót đường em đi.
Phải chi em
đến xuân thì ?
Cho anh duyên
nợ trăng thi tơ lòng,
Cho anh hóa phép
thần thông,
Cho ta duyên
thắm phụng long trùng phùng
(Phải chi, Việt Hải)
"Phải chi" là ước muốn có điều kiện. Cuộc tình
nào rồi cũng qua đi, dù có chôn vùi trong tháp ngà tình ái
của đời sống, thì "phải chi" chỉ là nụ cười
vui của ước muốn đi vào dĩ vãng của hạnh phúc trong đời
sống. Thật vậy, niềm hạnh phúc đã qua rồi.
Anh,
Việt Hải - Los Angeles
|
|